聞風(fēng)而動(dòng) 風(fēng):風(fēng)聲,消息。一聽到風(fēng)聲,就立刻起來響應(yīng)。
聞風(fēng)而逃 風(fēng):風(fēng)聲。聽到風(fēng)聲,立即逃跑。
聞風(fēng)遠(yuǎn)揚(yáng) 風(fēng):風(fēng)聲,消息。指聽到一點(diǎn)風(fēng)聲就逃得遠(yuǎn)遠(yuǎn)的。
聞:聽到;風(fēng):風(fēng)聲,消息。一聽到風(fēng)聲,就立刻起來響應(yīng)。
聽到風(fēng)聲即起響應(yīng)。 宋 陳亮 《祭趙尉母夫人文》:“登堂莫及,聞風(fēng)而起。” 明 方孝孺 《喜友堂銘》:“先生之喜,不私諸己,將令吾徒,聞風(fēng)而起。”《“五四”愛國運(yùn)動(dòng)資料·罷市之實(shí)狀》:“聞外人所僱華役,亦將聞風(fēng)而起。”亦作“ 聞風(fēng)而興 ”。 明 李贄 《讀史匯·儲(chǔ)瓘》:“后 泰州 有 心齋先生 ,其聞風(fēng)而興者歟!”